Ai đánh rơi tiếng ve vào tuổi học trò
Để sáng nay bỗng cồn lên xao xác
Con tàu đi qua chia đôi khúc nhạc
Tuổi học trò như dĩ vãng vượt qua
Tuổi học trò là đen láy hạt na
...Lúc lỉu ngăn bàn những ô mai, sấu chát
Là mực lấm tay vẫn gào lên bài hát
Về một người thầy kính cận trán hói cao
Day dứt tiếng ve thức dậy một vì sao
Góp nhặt đầy tay em kết thành kỷ niệm
Tôi sợ ngày mai tôi sẽ lớn
Xa cổng trường khép kín với thời gian
Sợ phượng rơi là nỗi nhớ bàng hoàng
Sẽ phải sống trong muôn vàn nuối tiếc
Rồi mai đây bé làm người lớn
Còn ai đi nhặt cánh phượng hồng
Còn ai đi làm con thuyền giấy trắng
Mùa hạ về lấp lánh bên sông…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét